题 tí 益 yì 阳 yáng 清 qīng 修 xiū 寺 sì - - 张 zhāng 栻 shì
峰 fēng 势 shì 香 xiāng 炉 lú 直 zhí , , 溪 xī 流 liú 峡 xiá 水 shuǐ 潺 chán 。 。
居 jū 然 rán 一 yī 兰 lán 若 rě , , 唤 huàn 作 zuò 小 xiǎo 庐 lú 山 shān 。 。
老 lǎo 木 mù 千 qiān 崖 yá 表 biǎo , , 孤 gū 亭 tíng 万 wàn 竹 zhú 间 jiān 。 。
明 míng 朝 cháo 问 wèn 征 zhēng 路 lù , , 回 huí 首 shǒu 白 bái 云 yún 闲 xián 。 。
题益阳清修寺。宋代。张栻。峰势香炉直,溪流峡水潺。 居然一兰若,唤作小庐山。 老木千崖表,孤亭万竹间。 明朝问征路,回首白云闲。