咏 yǒng 竹 zhú 诗 shī - - 谢 xiè 脁 tiǎo
窗 chuāng 前 qián 一 yī 丛 cóng 竹 zhú , , 青 qīng 翠 cuì 独 dú 言 yán 奇 qí 。 。
南 nán 条 tiáo 交 jiāo 北 běi 叶 yè , , 新 xīn 笋 sǔn 杂 zá 故 gù 枝 zhī 。 。
月 yuè 光 guāng 疏 shū 已 yǐ 密 mì , , 风 fēng 来 lái 起 qǐ 复 fù 垂 chuí 。 。
青 qīng 扈 hù 飞 fēi 不 bù 碍 ài , , 黄 huáng 口 kǒu 得 dé 相 xiāng 窥 kuī 。 。
但 dàn 恨 hèn 从 cóng 风 fēng 箨 tuò , , 根 gēn 株 zhū 长 zhǎng 别 bié 离 lí 。 。
咏竹诗。南北朝。谢脁。窗前一丛竹,青翠独言奇。 南条交北叶,新笋杂故枝。 月光疏已密,风来起复垂。 青扈飞不碍,黄口得相窥。 但恨从风箨,根株长别离。