依 yī 韵 yùn 修 xiū 睦 mù 上 shàng 人 rén 山 shān 居 jū 十 shí 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 李 lǐ 咸 xián 用 yòng
莫 mò 言 yán 天 tiān 道 dào 终 zhōng 难 nán 定 dìng , , 须 xū 信 xìn 人 rén 心 xīn 尽 jǐn 自 zì 轻 qīng 。 。
宣 xuān 室 shì 三 sān 千 qiān 虽 suī 有 yǒu 恨 hèn , , 成 chéng 周 zhōu 八 bā 百 bǎi 岂 qǐ 无 wú 情 qíng 。 。
柏 bǎi 缘 yuán 执 zhí 性 xìng 长 zhǎng 时 shí 瘦 shòu , , 梅 méi 为 wèi 多 duō 知 zhī 两 liǎng 番 fān 生 shēng 。 。
不 bú 是 shì 不 bù 同 tóng 明 míng 主 zhǔ 意 yì , , 懒 lǎn 将 jiāng 唇 chún 舌 shé 与 yǔ 齐 qí 烹 pēng 。 。
依韵修睦上人山居十首 其三。唐代。李咸用。莫言天道终难定,须信人心尽自轻。 宣室三千虽有恨,成周八百岂无情。 柏缘执性长时瘦,梅为多知两番生。 不是不同明主意,懒将唇舌与齐烹。