简 jiǎn 竹 zhú 外 wài - - 方 fāng 岳 yuè
山 shān 肯 kěn 相 xiāng 容 róng 作 zuò 此 cǐ 行 xíng , , 又 yòu 携 xié 老 lǎo 石 shí 寄 jì 江 jiāng 城 chéng 。 。
毛 máo 锥 zhuī 于 yú 我 wǒ 独 dú 无 wú 补 bǔ , , 欢 huān 伯 bó 向 xiàng 人 rén 如 rú 有 yǒu 情 qíng 。 。
几 jǐ 梦 mèng 不 bù 知 zhī 连 lián 雁 yàn 远 yuǎn , , 一 yī 诗 shī 元 yuán 只 zhǐ 为 wèi 梅 méi 清 qīng 。 。
蹇 jiǎn 驴 lǘ 欲 yù 过 guò 吴 wú 门 mén 尉 wèi , , 云 yún 冻 dòng 商 shāng 量 liáng 雪 xuě 未 wèi 成 chéng 。 。
简竹外。宋代。方岳。山肯相容作此行,又携老石寄江城。 毛锥于我独无补,欢伯向人如有情。 几梦不知连雁远,一诗元只为梅清。 蹇驴欲过吴门尉,云冻商量雪未成。