唐 táng 律 lǜ 十 shí 首 shǒu - - 方 fāng 岳 yuè
尽 jǐn 日 rì 此 cǐ 徘 pái 徊 huái , , 青 qīng 粘 zhān 两 liǎng 屦 jù 苔 tái 。 。
鸟 niǎo 声 shēng 穿 chuān 户 hù 去 qù , , 暝 míng 色 sè 过 guò 溪 xī 来 lái 。 。
象 xiàng 齿 chǐ 劙 lí 鞭 biān 茁 zhuó , , 银 yín 刀 dāo 罾 zēng 绘 huì 材 cái 。 。
空 kōng 山 shān 人 rén 自 zì 老 lǎo , , 醉 zuì 眼 yǎn 向 xiàng 谁 shuí 开 kāi 。 。
唐律十首。宋代。方岳。尽日此徘徊,青粘两屦苔。 鸟声穿户去,暝色过溪来。 象齿劙鞭茁,银刀罾绘材。 空山人自老,醉眼向谁开。