奉 fèng 酬 chóu 山 shān 甫 fǔ - - 米 mǐ 芾 fú
每 měi 登 dēng 鉴 jiàn 远 yuǎn 楼 lóu , , 下 xià 视 shì 皇 huáng 天 tiān 荡 dàng 。 。
思 sī 挹 yì 落 luò 落 luò 人 rén , , 凭 píng 栏 lán 揽 lǎn 万 wàn 象 xiàng 。 。
忽 hū 逢 féng 西 xī 浦 pǔ 士 shì , , 谈 tán 彩 cǎi 何 hé 萧 xiāo 旷 kuàng 。 。
养 yǎng 成 chéng 谷 gǔ 口 kǒu 名 míng , , 行 xíng 见 jiàn 青 qīng 藜 lí 杖 zhàng 。 。
山 shān 色 sè 且 qiě 淡 dàn 浓 nóng , , 沤 ōu 鹭 lù 翩 piān 下 xià 上 shàng 。 。
渔 yú 舟 zhōu 何 hé 者 zhě 子 zi , , 伫 zhù 目 mù 看 kàn 烟 yān 浪 làng 。 。
奉酬山甫。宋代。米芾。每登鉴远楼,下视皇天荡。 思挹落落人,凭栏揽万象。 忽逢西浦士,谈彩何萧旷。 养成谷口名,行见青藜杖。 山色且淡浓,沤鹭翩下上。 渔舟何者子,伫目看烟浪。