寄 jì 陕 shǎn 府 fǔ 通 tōng 判 pàn 孙 sūn 状 zhuàng 元 yuán - - 王 wáng 禹 yǔ 偁 chēng
商 shāng 山 shān 留 liú 滞 zhì 再 zài 经 jīng 年 nián , , 咫 zhǐ 尺 chǐ 无 wú 由 yóu 见 jiàn 状 zhuàng 元 yuán 。 。
会 huì 赦 shè 未 wèi 教 jiào 归 guī 北 běi 阙 quē , , 高 gāo 歌 gē 应 yīng 合 hé 遇 yù 东 dōng 园 yuán 。 。
寸 cùn 心 xīn 谩 mán 道 dào 如 rú 弦 xián 直 zhí , , 两 liǎng 鬓 bìn 难 nán 禁 jìn 似 sì 雪 xuě 繁 fán 。 。
兄 xiōng 弟 dì 相 xiāng 知 zhī 情 qíng 未 wèi 改 gǎi , , 著 zhù 书 shū 呼 hū 取 qǔ 屈 qū 原 yuán 魂 hún 。 。
寄陕府通判孙状元。宋代。王禹偁。商山留滞再经年,咫尺无由见状元。 会赦未教归北阙,高歌应合遇东园。 寸心谩道如弦直,两鬓难禁似雪繁。 兄弟相知情未改,著书呼取屈原魂。