秋 qiū 山 shān 散 sàn 步 bù - - 高 gāo 翥 zhù
乍 zhà 晴 qíng 沙 shā 路 lù 软 ruǎn 于 yú 尘 chén , , 新 xīn 着 zhe 芒 máng 鞋 xié 更 gèng 可 kě 人 rén 。 。
谁 shuí 道 dào 秋 qiū 山 shān 不 bù 宜 yí 客 kè , , 桂 guì 花 huā 多 duō 处 chù 胜 shèng 行 xíng 春 chūn 。 。
秋山散步。宋代。高翥。乍晴沙路软于尘,新着芒鞋更可人。 谁道秋山不宜客,桂花多处胜行春。