登 dēng 妙 miào 高 gāo 台 tái - - 沈 shěn 周 zhōu
登 dēng 台 tái 见 jiàn 青 qīng 草 cǎo , , 默 mò 默 mò 感 gǎn 今 jīn 昔 xī 。 。
江 jiāng 山 shān 本 běn 旧 jiù 观 guān , , 形 xíng 胜 shèng 我 wǒ 新 xīn 识 shí 。 。
江 jiāng 山 shān 不 bù 因 yīn 台 tái , , 流 liú 峙 zhì 天 tiān 自 zì 辟 pì 。 。
台 tái 固 gù 为 wèi 江 jiāng 山 shān , , 亦 yì 当 dāng 为 wèi 游 yóu 客 kè 。 。
往 wǎng 来 lái 相 xiāng 无 wú 穷 qióng , , 有 yǒu 得 de 与 yǔ 不 bù 得 dé 。 。
坡 pō 老 lǎo 莫 mò 可 kě 呼 hū , , 举 jǔ 酒 jiǔ 酬 chóu 江 jiāng 色 sè 。 。
登妙高台。明代。沈周。登台见青草,默默感今昔。 江山本旧观,形胜我新识。 江山不因台,流峙天自辟。 台固为江山,亦当为游客。 往来相无穷,有得与不得。 坡老莫可呼,举酒酬江色。