和 hé 张 zhāng 伯 bó 常 cháng 岘 xiàn 山 shān 亭 tíng 晚 wǎn 起 qǐ 元 yuán 韵 yùn - - 曾 zēng 巩 gǒng
挥 huī 手 shǒu 红 hóng 尘 chén 意 yì 浩 hào 然 rán , , 夙 sù 兴 xìng 招 zhāo 客 kè 与 yǔ 扳 bān 联 lián 。 。
烟 yān 云 yún 秀 xiù 发 fā 春 chūn 前 qián 地 dì , , 草 cǎo 木 mù 清 qīng 含 hán 雪 xuě 后 hòu 天 tiān 。 。
已 yǐ 卜 bo 耕 gēng 桑 sāng 临 lín 富 fù 水 shuǐ , , 暂 zàn 抛 pāo 鱼 yú 鸟 niǎo 去 qù 伊 yī 川 chuān 。 。
更 gèng 追 zhuī 羊 yáng 杜 dù 经 jīng 行 xíng 乐 lè , , 况 kuàng 有 yǒu 风 fēng 骚 sāo 是 shì 谪 zhé 仙 xiān 。 。
和张伯常岘山亭晚起元韵。宋代。曾巩。挥手红尘意浩然,夙兴招客与扳联。 烟云秀发春前地,草木清含雪后天。 已卜耕桑临富水,暂抛鱼鸟去伊川。 更追羊杜经行乐,况有风骚是谪仙。