次 cì 和 hé 梁 liáng 叠 dié 石 shí 发 fā 塾 shú 诗 shī - - 陈 chén 恭 gōng 尹 yǐn
所 suǒ 爱 ài 宁 níng 容 róng 易 yì , , 慈 cí 言 yán 况 kuàng 共 gòng 持 chí 。 。
发 fā 肤 fū 原 yuán 一 yī 体 tǐ , , 长 cháng 短 duǎn 几 jǐ 千 qiān 丝 sī 。 。
塔 tǎ 与 yǔ 卢 lú 能 néng 并 bìng , , 峰 fēng 连 lián 婺 wù 女 nǚ 奇 qí 。 。
谁 shuí 怜 lián 头 tóu 顶 dǐng 上 shàng , , 霜 shuāng 雪 xuě 已 yǐ 垂 chuí 垂 chuí 。 。
次和梁叠石发塾诗。明代。陈恭尹。所爱宁容易,慈言况共持。 发肤原一体,长短几千丝。 塔与卢能并,峰连婺女奇。 谁怜头顶上,霜雪已垂垂。