江 jiāng 上 shàng 雨 yǔ 晴 qíng 晓 xiǎo 望 wàng - - 童 tóng 冀 jì
老 lǎo 去 qù 情 qíng 怀 huái 厌 yàn 雨 yǔ 声 shēng , , 篷 péng 窗 chuāng 晓 xiǎo 起 qǐ 坐 zuò 新 xīn 晴 qíng 。 。
云 yún 间 jiān 一 yī 鹤 hè 从 cóng 天 tiān 下 xià , , 江 jiāng 上 shàng 群 qún 山 shān 照 zhào 眼 yǎn 明 míng 。 。
身 shēn 世 shì 悠 yōu 悠 yōu 浑 hún 是 shì 梦 mèng , , 客 kè 乡 xiāng 事 shì 事 shì 总 zǒng 关 guān 情 qíng 。 。
白 bái 头 tóu 竟 jìng 为 wèi 徵 zhēng 书 shū 起 qǐ , , 深 shēn 愧 kuì 当 dāng 年 nián 鲁 lǔ 两 liǎng 生 shēng 。 。
江上雨晴晓望。明代。童冀。老去情怀厌雨声,篷窗晓起坐新晴。 云间一鹤从天下,江上群山照眼明。 身世悠悠浑是梦,客乡事事总关情。 白头竟为徵书起,深愧当年鲁两生。