梁 liáng 聘 pìn 妻 qī 黎 lí 贞 zhēn 女 nǚ 诗 shī - - 陈 chén 恭 gōng 尹 yǐn
天 tiān 上 shàng 修 xiū 文 wén 帝 dì 阙 quē 深 shēn , , 人 rén 间 jiān 琴 qín 瑟 sè 不 bù 成 chéng 音 yīn 。 。
素 sù 车 chē 白 bái 马 mǎ 来 lái 何 hé 事 shì , , 大 dà 节 jié 宏 hóng 纲 gāng 力 lì 自 zì 任 rèn 。 。
同 tóng 穴 xué 有 yǒu 期 qī 归 guī 下 xià 土 tǔ , , 双 shuāng 栖 qī 无 wú 梦 mèng 到 dào 高 gāo 林 lín 。 。
生 shēng 前 qián 未 wèi 识 shí 郎 láng 君 jūn 面 miàn , , 不 bù 隔 gé 幽 yōu 明 míng 是 shì 此 cǐ 心 xīn 。 。
梁聘妻黎贞女诗。明代。陈恭尹。天上修文帝阙深,人间琴瑟不成音。 素车白马来何事,大节宏纲力自任。 同穴有期归下土,双栖无梦到高林。 生前未识郎君面,不隔幽明是此心。