城 chéng 隍 huáng 山 shān - - 姚 yáo 鼐 nài
秋 qiū 风 fēng 吹 chuī 荡 dàng 乱 luàn 云 yún 开 kāi , , 晓 xiǎo 踏 tà 吴 wú 山 shān 顶 dǐng 上 shàng 来 lái 。 。
左 zuǒ 右 yòu 江 jiāng 湖 hú 遥 yáo 会 huì 合 hé , , 东 dōng 南 nán 天 tiān 地 dì 此 cǐ 徘 pái 徊 huái 。 。
宋 sòng 宫 gōng 衰 shuāi 草 cǎo 烟 yān 中 zhōng 白 bái , , 沧 cāng 海 hǎi 惊 jīng 雷 léi 势 shì 尽 jǐn 回 huí 。 。
都 dū 邑 yì 且 qiě 夸 kuā 今 jīn 日 rì 胜 shèng , , 趾 zhǐ 前 qián 城 chéng 郭 guō 抱 bào 楼 lóu 台 tái 。 。
城隍山。清代。姚鼐。秋风吹荡乱云开,晓踏吴山顶上来。 左右江湖遥会合,东南天地此徘徊。 宋宫衰草烟中白,沧海惊雷势尽回。 都邑且夸今日胜,趾前城郭抱楼台。