江 jiāng 路 lù 又 yòu 一 yī 首 shǒu - - 姚 yáo 鼐 nài
无 wú 复 fù 平 píng 生 shēng 侣 lǚ , , 重 zhòng 于 yú 故 gù 迹 jī 经 jīng 。 。
春 chūn 风 fēng 吹 chuī 短 duǎn 发 fā , , 江 jiāng 路 lù 数 shù 长 cháng 亭 tíng 。 。
帆 fān 远 yuǎn 横 héng 天 tiān 白 bái , , 山 shān 多 duō 跨 kuà 地 dì 青 qīng 。 。
寂 jì 寥 liáo 仍 réng 独 dú 往 wǎng , , 风 fēng 浪 làng 接 jiē 沧 cāng 溟 míng 。 。
江路又一首。清代。姚鼐。无复平生侣,重于故迹经。 春风吹短发,江路数长亭。 帆远横天白,山多跨地青。 寂寥仍独往,风浪接沧溟。