清 qīng 明 míng 次 cì 韵 yùn 赵 zhào 登 dēng - - 于 yú 石 shí
九 jiǔ 十 shí 春 chūn 光 guāng 半 bàn 晦 huì 明 míng , , 东 dōng 郊 jiāo 携 xié 手 shǒu 趁 chèn 新 xīn 晴 qíng 。 。
飘 piāo 零 líng 风 fēng 絮 xù 如 rú 行 xíng 客 kè , , 冷 lěng 暖 nuǎn 厨 chú 烟 yān 见 jiàn 世 shì 情 qíng 。 。
宿 sù 雨 yǔ 秋 qiū 千 qiān 花 huā 有 yǒu 泪 lèi , , 斜 xié 阳 yáng 古 gǔ 冢 zhǒng 草 cǎo 无 wú 名 míng 。 。
劝 quàn 君 jūn 且 qiě 尽 jǐn 樽 zūn 前 qián 兴 xìng , , 柳 liǔ 上 shàng 一 yī 声 shēng 何 hé 处 chǔ 莺 yīng 。 。
清明次韵赵登。元代。于石。九十春光半晦明,东郊携手趁新晴。 飘零风絮如行客,冷暖厨烟见世情。 宿雨秋千花有泪,斜阳古冢草无名。 劝君且尽樽前兴,柳上一声何处莺。