春 chūn 归 guī 次 cì 金 jīn 陵 líng - - 吴 wú 融 róng
春 chūn 阴 yīn 漠 mò 漠 mò 覆 fù 江 jiāng 城 chéng , , 南 nán 国 guó 归 guī 桡 ráo 趁 chèn 晚 wǎn 程 chéng 。 。
水 shuǐ 上 shàng 驿 yì 流 liú 初 chū 过 guò 雨 yǔ , , 树 shù 笼 lóng 堤 dī 处 chù 不 bù 离 lí 莺 yīng 。 。
迹 jī 疏 shū 冠 guān 盖 gài 兼 jiān 无 wú 梦 mèng , , 地 dì 近 jìn 乡 xiāng 园 yuán 自 zì 有 yǒu 情 qíng 。 。
便 biàn 被 bèi 东 dōng 风 fēng 动 dòng 离 lí 思 sī , , 杨 yáng 花 huā 千 qiān 里 lǐ 雪 xuě 中 zhōng 行 xíng 。 。
春归次金陵。唐代。吴融。春阴漠漠覆江城,南国归桡趁晚程。 水上驿流初过雨,树笼堤处不离莺。 迹疏冠盖兼无梦,地近乡园自有情。 便被东风动离思,杨花千里雪中行。