野 yě 意 yì 亭 tíng - - 李 lǐ 觏 gòu
福 fú 唐 táng 城 chéng 郭 guō 掌 zhǎng 中 zhōng 窥 kuī , , 旭 xù 日 rì 登 dēng 临 lín 到 dào 落 luò 晖 huī 。 。
谁 shuí 在 zài 画 huà 帘 lián 沽 gū 酒 jiǔ 处 chù , , 几 jǐ 多 duō 鸣 míng 橹 lǔ 趁 chèn 潮 cháo 归 guī 。 。
晴 qíng 来 lái 海 hǎi 色 sè 依 yī 稀 xī 辨 biàn , , 醉 zuì 后 hòu 乡 xiāng 愁 chóu 积 jī 渐 jiàn 微 wēi 。 。
山 shān 鸟 niǎo 不 bù 知 zhī 红 hóng 粉 fěn 好 hǎo , , 才 cái 闻 wén 歌 gē 板 bǎn 便 biàn 惊 jīng 飞 fēi 。 。
野意亭。宋代。李觏。福唐城郭掌中窥,旭日登临到落晖。 谁在画帘沽酒处,几多鸣橹趁潮归。 晴来海色依稀辨,醉后乡愁积渐微。 山鸟不知红粉好,才闻歌板便惊飞。