丁 dīng 亥 hài 春 chūn 日 rì 清 qīng 华 huá 园 yuán 作 zuò - - 陈 chén 寅 yín 恪 kè
葱 cōng 葱 cōng 佳 jiā 气 qì 古 gǔ 幽 yōu 州 zhōu , , 隔 gé 世 shì 重 chóng 来 lái 泪 lèi 不 bù 收 shōu 。 。
桃 táo 观 guān 已 yǐ 非 fēi 前 qián 度 dù 树 shù , , 稿 gǎo 街 jiē 长 zhǎng 是 shì 最 zuì 高 gāo 楼 lóu 。 。
名 míng 园 yuán 北 běi 监 jiān 仍 réng 多 duō 士 shì , , 老 lǎo 父 fù 东 dōng 城 chéng 有 yǒu 独 dú 忧 yōu 。 。
惆 chóu 怅 chàng 念 niàn 年 nián 眠 mián 食 shí 地 dì , , 一 yī 春 chūn 残 cán 梦 mèng 上 shàng 心 xīn 头 tóu 。 。
丁亥春日清华园作。现代。陈寅恪。葱葱佳气古幽州,隔世重来泪不收。 桃观已非前度树,稿街长是最高楼。 名园北监仍多士,老父东城有独忧。 惆怅念年眠食地,一春残梦上心头。