自 zì 皋 gāo 亭 tíng 至 zhì 吴 wú 门 mén 吊 diào 二 èr 大 dà 护 hù 法 fǎ - - 慧 huì 净 jìng
病 bìng 耳 ěr 蚊 wén 过 guò 似 shì 走 zǒu 雷 léi , , 杖 zhàng 行 xíng 犹 yóu 怯 qiè 步 bù 难 nán 回 huí 。 。
一 yī 舠 dāo 白 bái 水 shuǐ 牵 qiān 愁 chóu 断 duàn , , 两 liǎng 束 shù 黄 huáng 香 xiāng 拭 shì 泪 lèi 开 kāi 。 。
了 liǎo 悟 wù 世 shì 缘 yuán 容 róng 直 zhí 往 wǎng , , 徘 pái 徊 huái 梦 mèng 影 yǐng 或 huò 双 shuāng 来 lái 。 。
远 yuǎn 公 gōng 自 zì 看 kàn 莲 lián 花 huā 漏 lòu , , 无 wú 复 fù 宗 zōng 雷 léi 过 guò 讲 jiǎng 台 tái 。 。
自皋亭至吴门吊二大护法。隋代。慧净。病耳蚊过似走雷,杖行犹怯步难回。 一舠白水牵愁断,两束黄香拭泪开。 了悟世缘容直往,徘徊梦影或双来。 远公自看莲花漏,无复宗雷过讲台。