上 shàng 京 jīng 次 cì 伯 bó 庸 yōng 学 xué 士 shì 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 王 wáng 士 shì 熙 xī
侍 shì 臣 chén 催 cuī 讲 jiǎng 御 yù 阶 jiē 西 xī , , 云 yún 静 jìng 觚 gū 棱 léng 晓 xiǎo 色 sè 低 dī 。 。
天 tiān 辟 pì 神 shén 州 zhōu 卑 bēi 两 liǎng 汉 hàn , , 地 dì 连 lián 碣 jié 石 shí 转 zhuǎn 三 sān 齐 qí 。 。
含 hán 香 xiāng 昼 zhòu 永 yǒng 闲 xián 青 qīng 琐 suǒ , , 视 shì 草 cǎo 堂 táng 幽 yōu 湿 shī 紫 zǐ 泥 ní 。 。
最 zuì 忆 yì 东 dōng 山 shān 老 lǎo 松 sōng 树 shù , , 秋 qiū 风 fēng 应 yīng 有 yǒu 鹤 hè 来 lái 栖 qī 。 。
上京次伯庸学士韵二首 其一。元代。王士熙。侍臣催讲御阶西,云静觚棱晓色低。 天辟神州卑两汉,地连碣石转三齐。 含香昼永闲青琐,视草堂幽湿紫泥。 最忆东山老松树,秋风应有鹤来栖。