题 tí 云 yún 锦 jǐn 刘 liú 从 cóng 甫 fǔ 水 shuǐ 竹 zhú 云 yún 山 shān 亭 tíng - - 艾 ài 性 xìng 夫 fū
玻 bō 璃 lí 冷 lěng 浸 jìn 清 qīng 湘 xiāng 玉 yù , , 白 bái 衣 yī 暖 nuǎn 护 hù 秋 qiū 屏 píng 绿 lǜ 。 。
淮 huái 南 nán 公 gōng 子 zǐ 有 yǒu 胜 shèng 情 qíng , , 收 shōu 拾 shí 四 sì 美 měi 归 guī 吾 wú 亭 tíng 。 。
问 wèn 君 jūn 亭 tíng 中 zhōng 更 gèng 何 hé 有 yǒu , , 解 jiě 事 shì 家 jiā 人 rén 频 pín 送 sòng 酒 jiǔ 。 。
客 kè 来 lái 醉 zuì 赏 shǎng 不 bù 得 dé 归 guī , , 拍 pāi 阑 lán 朗 lǎng 诵 sòng 亭 tíng 中 zhōng 诗 shī 。 。
题云锦刘从甫水竹云山亭。元代。艾性夫。玻璃冷浸清湘玉,白衣暖护秋屏绿。 淮南公子有胜情,收拾四美归吾亭。 问君亭中更何有,解事家人频送酒。 客来醉赏不得归,拍阑朗诵亭中诗。