银 yín 山 shān 寺 sì 和 hé 宗 zōng 禅 chán 师 shī 四 sì 季 jì 诗 shī 夏 xià - - 王 wáng 质 zhì
绕 rào 廊 láng 行 xíng 听 tīng 铎 duó 丁 dīng 当 dāng , , 禾 hé 稻 dào 桑 sāng 麻 má 各 gè 一 yī 乡 xiāng 。 。
竹 zhú 影 yǐng 能 néng 令 lìng 心 xīn 洒 sǎ 落 luò , , 溪 xī 声 shēng 自 zì 与 yǔ 意 yì 清 qīng 凉 liáng 。 。
门 mén 无 wú 惊 jīng 鹿 lù 冲 chōng 篱 lí 破 pò , , 路 lù 有 yǒu 疏 shū 萤 yíng 掠 lüè 草 cǎo 光 guāng 。 。
才 cái 到 dào 斜 xié 阳 yáng 生 shēng 暮 mù 霭 ǎi , , 满 mǎn 庭 tíng 山 shān 露 lù 滴 dī 松 sōng 香 xiāng 。 。
银山寺和宗禅师四季诗 夏。宋代。王质。绕廊行听铎丁当,禾稻桑麻各一乡。 竹影能令心洒落,溪声自与意清凉。 门无惊鹿冲篱破,路有疏萤掠草光。 才到斜阳生暮霭,满庭山露滴松香。