澹 dàn 泊 bó 斋 zhāi 诗 shī - - 胡 hú 布 bù
解 jiě 我 wǒ 彭 péng 泽 zé 绶 shòu , , 归 guī 条 tiáo 成 chéng 都 dū 桑 sāng 。 。
功 gōng 名 míng 谅 liàng 有 yǒu 素 sù , , 苦 kǔ 节 jié 保 bǎo 贞 zhēn 藏 cáng 。 。
芄 wán 兰 lán 生 shēng 中 zhōng 沚 zhǐ , , 幽 yōu 梦 mèng 结 jié 春 chūn 芳 fāng 。 。
荐 jiàn 馨 xīn 不 bù 同 tóng 时 shí , , 藿 huò 靡 mí 竟 jìng 夭 yāo 常 cháng 。 。
轩 xuān 荣 róng 邈 miǎo 若 ruò 遗 yí , , 立 lì 志 zhì 惧 jù 弗 fú 庄 zhuāng 。 。
佩 pèi 服 fú 哲 zhé 人 rén 训 xùn , , 逍 xiāo 遥 yáo 时 shí 景 jǐng 光 guāng 。 。
澹泊斋诗。元代。胡布。解我彭泽绶,归条成都桑。 功名谅有素,苦节保贞藏。 芄兰生中沚,幽梦结春芳。 荐馨不同时,藿靡竟夭常。 轩荣邈若遗,立志惧弗庄。 佩服哲人训,逍遥时景光。