过 guò 青 qīng 冢 zhǒng 用 yòng 先 xiān 君 jūn 文 wén 献 xiàn 公 gōng 韵 yùn - - 耶 yē 律 lǜ 楚 chǔ 材 cái
汉 hàn 室 shì 空 kōng 成 chéng 一 yī 土 tǔ 丘 qiū , , 至 zhì 今 jīn 仍 réng 未 wèi 雪 xuě 前 qián 羞 xiū 。 。
不 bù 禁 jīn 出 chū 塞 sài 涉 shè 沙 shā 碛 qì , , 最 zuì 恨 hèn 临 lín 轩 xuān 辞 cí 冕 miǎn 旒 liú 。 。
幽 yōu 怨 yuàn 半 bàn 和 hé 青 qīng 冢 zhǒng 月 yuè , , 闲 xián 云 yún 常 cháng 锁 suǒ 黑 hēi 河 hé 秋 qiū 。 。
滔 tāo 滔 tāo 天 tiān 堑 qiàn 东 dōng 流 liú 水 shuǐ , , 不 bù 尽 jìn 明 míng 妃 fēi 万 wàn 古 gǔ 愁 chóu 。 。
过青冢用先君文献公韵。元代。耶律楚材。汉室空成一土丘,至今仍未雪前羞。 不禁出塞涉沙碛,最恨临轩辞冕旒。 幽怨半和青冢月,闲云常锁黑河秋。 滔滔天堑东流水,不尽明妃万古愁。