晓 xiǎo 渡 dù 溠 zhà 河 hé - - 郝 hǎo 经 jīng
旌 jīng 旗 qí 断 duàn 续 xù 出 chū 林 lín 峦 luán , , 部 bù 曲 qǔ 喧 xuān 豗 huī 过 guò 石 shí 滩 tān 。 。
残 cán 月 yuè 没 méi 时 shí 愁 chóu 地 dì 险 xiǎn , , 宿 sù 云 yún 收 shōu 处 chù 觉 jué 天 tiān 宽 kuān 。 。
自 zì 知 zhī 不 bù 武 wǔ 还 hái 为 wèi 将 jiāng , , 漫 màn 使 shǐ 闲 xián 身 shēn 也 yě 属 shǔ 官 guān 。 。
落 luò 尽 jǐn 黄 huáng 榆 yú 秋 qiū 色 sè 老 lǎo , , 楚 chǔ 山 shān 清 qīng 晓 xiǎo 石 shí 楼 lóu 寒 hán 。 。
晓渡溠河。元代。郝经。旌旗断续出林峦,部曲喧豗过石滩。 残月没时愁地险,宿云收处觉天宽。 自知不武还为将,漫使闲身也属官。 落尽黄榆秋色老,楚山清晓石楼寒。