听 tīng 琴 qín 歌 gē - - 洪 hóng 希 xī 文 wén
疏 shū 帘 lián 曲 qū 槛 kǎn 蘋 píng 风 fēng 凉 liáng , , 细 xì 腰 yāo 美 měi 人 rén 藕 ǒu 丝 sī 裳 shang 。 。
神 shén 闲 xián 意 yì 定 dìng 丰 fēng 度 dù 远 yuǎn , , 玉 yù 指 zhǐ 纤 xiān 纤 xiān 弹 dàn 履 lǚ 霜 shuāng 。 。
乔 qiáo 林 lín 莺 yīng 啭 zhuàn 日 rì 卓 zhuō 午 wǔ , , 幽 yōu 涧 jiàn 泉 quán 鸣 míng 夜 yè 未 wèi 央 yāng 。 。
孤 gū 鸾 luán 别 bié 鹤 hè 生 shēng 暗 àn 恨 hèn , , 毋 wú 以 yǐ 冰 bīng 炭 tàn 置 zhì 我 wǒ 肠 cháng 。 。
听琴歌。元代。洪希文。疏帘曲槛蘋风凉,细腰美人藕丝裳。 神闲意定丰度远,玉指纤纤弹履霜。 乔林莺啭日卓午,幽涧泉鸣夜未央。 孤鸾别鹤生暗恨,毋以冰炭置我肠。