草 cǎo 心 xīn 轩 xuān 为 wèi 林 lín 子 zi 山 shān 赋 fù - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
北 běi 堂 táng 深 shēn 处 chù 别 bié 开 kāi 轩 xuān , , 为 wèi 奉 fèng 慈 cí 亲 qīn 背 bèi 树 shù 萱 xuān 。 。
一 yī 脉 mài 有 yǒu 情 qíng 通 tōng 雨 yǔ 露 lù , , 百 bǎi 年 nián 无 wú 力 lì 报 bào 乾 qián 坤 kūn 。 。
芰 jì 荷 hé 衣 yī 敞 chǎng 怜 lián 缝 fèng 线 xiàn , , 菽 shū 水 shuǐ 供 gōng 微 wēi 愧 kuì 倚 yǐ 门 mén 。 。
欲 yù 问 wèn 春 chūn 晖 huī 何 hé 所 suǒ 在 zài , , 渭 wèi 阳 yáng 犹 yóu 是 shì 旧 jiù 王 wáng 孙 sūn 。 。
草心轩为林子山赋。元代。凌云翰。北堂深处别开轩,为奉慈亲背树萱。 一脉有情通雨露,百年无力报乾坤。 芰荷衣敞怜缝线,菽水供微愧倚门。 欲问春晖何所在,渭阳犹是旧王孙。