柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 送 sòng 卢 lú 梅 méi 坡 pō - - 刘 liú 过 guò
泛 fàn 菊 jú 杯 bēi 深 shēn , , 吹 chuī 梅 méi 角 jiǎo 远 yuǎn , , 同 tóng 在 zài 京 jīng 城 chéng 。 。 聚 jù 散 sàn 匆 cōng 匆 cōng , , 云 yún 边 biān 孤 gū 雁 yàn , , 水 shuǐ 上 shàng 浮 fú 萍 píng 。 。
教 jiào 人 rén 怎 zěn 不 bù 伤 shāng 情 qíng ? ? 觉 jué 几 jǐ 度 dù 、 hún 魂 fēi 飞 mèng 梦 jīng 惊 hòu 。 。 后 yè 夜 xiāng 相 sī 思 chén , , 尘 suí 随 mǎ 马 qù 去 yuè , , 月 zhú 逐 zhōu 舟 xíng 行 。 。
柳梢青 · 送卢梅坡。宋代。刘过。泛菊杯深,吹梅角远,同在京城。聚散匆匆,云边孤雁,水上浮萍。 教人怎不伤情?觉几度、魂飞梦惊。后夜相思,尘随马去,月逐舟行。