题 tí 保 bǎo 定 dìng 抱 bào 阳 yáng 山 shān 寺 sì - - 张 zhāng 弘 hóng 范 fàn
山 shān 僧 sēng 掣 chè 脱 tuō 利 lì 名 míng 缰 jiāng , , 特 tè 去 qù 幽 yōu 岩 yán 搆 gòu 一 yī 堂 táng 。 。
兀 wù 坐 zuò 忘 wàng 机 jī 禅 chán 榻 tà 静 jìng , , 高 gāo 吟 yín 纵 zòng 意 yì 竹 zhú 窗 chuāng 凉 liáng 。 。
奔 bēn 驰 chí 世 shì 外 wài 心 xīn 千 qiān 里 lǐ , , 参 cān 透 tòu 人 rén 间 jiān 梦 mèng 一 yī 场 chǎng 。 。
终 zhōng 日 rì 杜 dù 门 mén 稀 xī 万 wàn 事 shì , , 此 cǐ 中 zhōng 滋 zī 味 wèi 少 shǎo 人 rén 尝 cháng 。 。
题保定抱阳山寺。元代。张弘范。山僧掣脱利名缰,特去幽岩搆一堂。 兀坐忘机禅榻静,高吟纵意竹窗凉。 奔驰世外心千里,参透人间梦一场。 终日杜门稀万事,此中滋味少人尝。