松 sōng 雪 xuě 翁 wēng 桐 tóng 阴 yīn 高 gāo 士 shì 图 tú - - 邓 dèng 文 wén 原 yuán
玉 yù 立 lì 桐 tóng 阴 yīn 十 shí 亩 mǔ 苍 cāng , , 托 tuō 根 gēn 何 hé 必 bì 在 zài 朝 zhāo 阳 yáng 。 。
迎 yíng 风 fēng 簌 sù 簌 sù 秋 qiū 声 shēng 早 zǎo , , 洒 sǎ 雨 yǔ 阴 yīn 阴 yīn 月 yuè 色 sè 凉 liáng 。 。
胜 shèng 事 shì 只 zhǐ 消 xiāo 琴 qín 在 zài 膝 xī , , 野 yě 情 qíng 聊 liáo 倚 yǐ 石 shí 为 wèi 床 chuáng 。 。
高 gāo 人 rén 自 zì 得 dé 坡 pō 头 tóu 趣 qù , , 不 bù 为 wéi 花 huā 开 kāi 引 yǐn 凤 fèng 皇 huáng 。 。
松雪翁桐阴高士图。元代。邓文原。玉立桐阴十亩苍,托根何必在朝阳。 迎风簌簌秋声早,洒雨阴阴月色凉。 胜事只消琴在膝,野情聊倚石为床。 高人自得坡头趣,不为花开引凤皇。