淅 xī 上 shàng 其 qí 二 èr - - 司 sī 空 kōng 图 tú
西 xī 北 běi 乡 xiāng 关 guān 近 jìn 帝 dì 京 jīng , , 烟 yān 尘 chén 一 yī 片 piàn 正 zhèng 伤 shāng 情 qíng 。 。
愁 chóu 看 kàn 地 dì 色 sè 连 lián 空 kōng 色 sè , , 静 jìng 听 tīng 歌 gē 声 shēng 似 shì 哭 kū 声 shēng 。 。
红 hóng 蓼 liǎo 满 mǎn 村 cūn 人 rén 不 bù 在 zài , , 青 qīng 山 shān 绕 rào 槛 kǎn 路 lù 难 nán 平 píng 。 。
从 cóng 他 tā 烟 yān 棹 zhào 更 gèng 南 nán 去 qù , , 休 xiū 向 xiàng 津 jīn 头 tóu 问 wèn 去 qù 程 chéng 。 。
淅上 其二。唐代。司空图。西北乡关近帝京,烟尘一片正伤情。 愁看地色连空色,静听歌声似哭声。 红蓼满村人不在,青山绕槛路难平。 从他烟棹更南去,休向津头问去程。