升 shēng 仙 xiān 操 cāo - - 李 lǐ 群 qún 玉 yù
嬴 yíng 女 nǚ 去 qù 秦 qín 宫 gōng , , 琼 qióng 笙 shēng 飞 fēi 碧 bì 空 kōng 。 。
凤 fèng 台 tái 闭 bì 烟 yān 雾 wù , , 鸾 luán 吹 chuī 飘 piāo 天 tiān 风 fēng 。 。
复 fù 闻 wén 周 zhōu 太 tài 子 zǐ , , 亦 yì 遇 yù 浮 fú 丘 qiū 公 gōng 。 。
丛 cóng 簧 huáng 发 fā 天 tiān 弄 nòng , , 轻 qīng 举 jǔ 紫 zǐ 霞 xiá 中 zhōng 。 。
浊 zhuó 世 shì 不 bù 久 jiǔ 驻 zhù , , 清 qīng 都 dōu 路 lù 何 hé 穷 qióng 。 。
一 yī 去 qù 霄 xiāo 汉 hàn 上 shàng , , 世 shì 人 rén 那 nà 得 de 逢 féng 。 。
升仙操。唐代。李群玉。嬴女去秦宫,琼笙飞碧空。 凤台闭烟雾,鸾吹飘天风。 复闻周太子,亦遇浮丘公。 丛簧发天弄,轻举紫霞中。 浊世不久驻,清都路何穷。 一去霄汉上,世人那得逢。