梵 fàn 天 tiān 寺 sì 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 释 shì 智 zhì 圆 yuán
路 lù 上 shàng 中 zhōng 峰 fēng 势 shì 屈 qū 盘 pán , , 尘 chén 埃 āi 踪 zōng 迹 jī 到 dào 终 zhōng 难 nán 。 。
秋 qiū 杉 shān 影 yǐng 射 shè 经 jīng 窗 chuāng 冷 lěng , , 夜 yè 浪 làng 声 shēng 摇 yáo 睡 shuì 榻 tà 寒 hán 。 。
云 yún 过 guò 闲 xián 轩 xuān 香 xiāng 篆 zhuàn 润 rùn , , 日 rì 移 yí 幽 yōu 砌 qì 藓 xiǎn 痕 hén 乾 gān 。 。
吟 yín 馀 yú 静 jìng 立 lì 凭 píng 栏 lán 久 jiǔ , , 极 jí 目 mù 长 cháng 江 jiāng 水 shuǐ 渺 miǎo 漫 màn 。 。
梵天寺二首 其一。宋代。释智圆。路上中峰势屈盘,尘埃踪迹到终难。 秋杉影射经窗冷,夜浪声摇睡榻寒。 云过闲轩香篆润,日移幽砌藓痕乾。 吟馀静立凭栏久,极目长江水渺漫。