夏 xià 日 rì 题 tí 岫 xiù 禅 chán 师 shī 房 fáng - - 喻 yù 凫 fú
朝 zhāo 朝 zhāo 声 shēng 磬 qìng 罢 bà , , 童 tóng 子 zǐ 扫 sǎo 藤 téng 阴 yīn 。 。
花 huā 过 guò 少 shǎo 游 yóu 客 kè , , 日 rì 长 zhǎng 无 wú 事 shì 心 xīn 。 。
回 huí 山 shān 闭 bì 院 yuàn 直 zhí , , 落 luò 水 shuǐ 下 xià 桥 qiáo 深 shēn 。 。
安 ān 得 dé 开 kāi 方 fāng 便 biàn , , 容 róng 身 shēn 老 lǎo 此 cǐ 林 lín 。 。
夏日题岫禅师房。唐代。喻凫。朝朝声磬罢,童子扫藤阴。 花过少游客,日长无事心。 回山闭院直,落水下桥深。 安得开方便,容身老此林。