过 guò 沧 cāng 浪 láng 峡 xiá - - 刘 liú 沧 cāng
山 shān 叠 dié 云 yún 重 zhòng 一 yī 径 jìng 幽 yōu , , 苍 cāng 苔 tái 古 gǔ 石 shí 濑 lài 清 qīng 流 liú 。 。
出 chū 岩 yán 树 shù 色 sè 见 jiàn 来 lái 静 jìng , , 落 luò 涧 jiàn 泉 quán 声 shēng 长 zhǎng 自 zì 秋 qiū 。 。
远 yuǎn 入 rù 虚 xū 明 míng 思 sī 白 bái 帝 dì , , 寒 hán 生 shēng 浩 hào 景 jǐng 想 xiǎng 沧 cāng 洲 zhōu 。 。
如 rú 何 hé 地 dì 近 jìn 东 dōng 西 xī 路 lù , , 马 mǎ 足 zú 车 chē 轮 lún 不 bù 暂 zàn 留 liú 。 。
过沧浪峡。唐代。刘沧。山叠云重一径幽,苍苔古石濑清流。 出岩树色见来静,落涧泉声长自秋。 远入虚明思白帝,寒生浩景想沧洲。 如何地近东西路,马足车轮不暂留。