秋 qiū 日 rì 山 shān 寺 sì 怀 huái 友 yǒu 人 rén - - 刘 liú 沧 cāng
萧 xiāo 寺 sì 楼 lóu 台 tái 对 duì 夕 xī 阴 yīn , , 淡 dàn 烟 yān 疏 shū 磬 qìng 散 sàn 空 kōng 林 lín 。 。
风 fēng 生 shēng 寒 hán 渚 zhǔ 白 bái 蘋 píng 动 dòng , , 霜 shuāng 落 luò 秋 qiū 山 shān 黄 huáng 叶 yè 深 shēn 。 。
云 yún 尽 jǐn 独 dú 看 kàn 晴 qíng 塞 sāi 雁 yàn , , 月 yuè 明 míng 遥 yáo 听 tīng 远 yuǎn 村 cūn 砧 zhēn 。 。
相 xiāng 思 sī 不 bú 见 jiàn 又 yòu 经 jīng 岁 suì , , 坐 zuò 向 xiàng 松 sōng 窗 chuāng 弹 dàn 玉 yù 琴 qín 。 。
秋日山寺怀友人。唐代。刘沧。萧寺楼台对夕阴,淡烟疏磬散空林。 风生寒渚白蘋动,霜落秋山黄叶深。 云尽独看晴塞雁,月明遥听远村砧。 相思不见又经岁,坐向松窗弹玉琴。