桓 huán 山 shān 其 qí 一 yī - - 王 wáng 弘 hóng 诲 huì
停 tíng 桡 ráo 依 yī 泗 sì 水 shuǐ , , 振 zhèn 策 cè 上 shàng 桓 huán 山 shān 。 。
今 jīn 古 gǔ 登 dēng 临 lín 外 wài , , 兴 xīng 亡 wáng 感 gǎn 慨 kǎi 间 jiān 。 。
千 qiān 秋 qiū 销 xiāo 脏 zàng 骨 gǔ , , 一 yī 幻 huàn 属 shǔ 僧 sēng 关 guān 。 。
独 dú 有 yǒu 高 gāo 贤 xián 迹 jī , , 磨 mó 崖 yá 此 cǐ 共 gòng 攀 pān 。 。
桓山 其一。明代。王弘诲。停桡依泗水,振策上桓山。 今古登临外,兴亡感慨间。 千秋销脏骨,一幻属僧关。 独有高贤迹,磨崖此共攀。