秋 qiū 莺 yīng - - 李 lǐ 煜 yù
残 cán 莺 yīng 何 hé 事 shì 不 bù 知 zhī 秋 qiū , , 横 héng 过 guò 幽 yōu 林 lín 尚 shàng 独 dú 游 yóu 。 。
老 lǎo 舌 shé 百 bǎi 般 bān 倾 qīng 耳 ěr 听 tīng , , 深 shēn 黄 huáng 一 yì 点 diǎn 入 rù 烟 yān 流 liú 。 。
栖 qī 迟 chí 背 bèi 世 shì 同 tóng 悲 bēi 鲁 lǔ , , 浏 liú 亮 liàng 如 rú 笙 shēng 碎 suì 在 zài 缑 gōu 。 。
莫 mò 更 gèng 留 liú 连 lián 好 hǎo 归 guī 去 qù , , 露 lù 华 huá 凄 qī 冷 lěng 蓼 liǎo 花 huā 愁 chóu 。 。
秋莺。五代十国。李煜。残莺何事不知秋,横过幽林尚独游。 老舌百般倾耳听,深黄一点入烟流。 栖迟背世同悲鲁,浏亮如笙碎在缑。 莫更留连好归去,露华凄冷蓼花愁。