挽 wǎn 李 lǐ 司 sī 训 xùn - - 王 wáng 佐 zuǒ
诗 shī 坛 tán 谁 shuí 复 fù 话 huà 先 xiān 登 dēng , , 地 dì 下 xià 修 xiū 文 wén 注 zhù 未 wèi 曾 zēng 。 。
玉 yù 树 shù 照 zhào 人 rén 翻 fān 落 luò 寞 mò , , 金 jīn 声 shēng 掷 zhì 地 dì 尚 shàng 鏦 cōng 铮 zhēng 。 。
世 shì 无 wú 好 hǎo 瑟 sè 丝 sī 弦 xián 断 duàn , , 我 wǒ 为 wèi 知 zhī 音 yīn 肺 fèi 腑 fǔ 崩 bēng 。 。
四 sì 十 shí 心 xīn 丧 sàng 齐 qí 下 xià 泪 lèi , , 夜 yè 窗 chuāng 霏 fēi 雨 yǔ 洒 sǎ 寒 hán 灯 dēng 。 。
挽李司训。明代。王佐。诗坛谁复话先登,地下修文注未曾。 玉树照人翻落寞,金声掷地尚鏦铮。 世无好瑟丝弦断,我为知音肺腑崩。 四十心丧齐下泪,夜窗霏雨洒寒灯。