玉 yù 泉 quán 秋 qiū 清 qīng - - 弘 hóng 历 lì
山 shān 色 sè 因 yīn 秋 qiū 净 jìng , , 溪 xī 光 guāng 漾 yàng 日 rì 明 míng 。 。
会 huì 心 xīn 原 yuán 在 zài 远 yuǎn , , 称 chēng 物 wù 亦 yì 施 shī 平 píng 。 。
凌 líng 汉 hàn 松 sōng 千 qiān 尺 chǐ , , 凭 píng 风 fēng 鹤 hè 一 yī 声 shēng 。 。
野 yě 葩 pā 犹 yóu 竞 jìng 秀 xiù , , 不 bù 觉 jué 可 kě 怜 lián 生 shēng 。 。
玉泉秋清。清代。弘历。山色因秋净,溪光漾日明。 会心原在远,称物亦施平。 凌汉松千尺,凭风鹤一声。 野葩犹竞秀,不觉可怜生。