开 kāi 化 huà 寺 sì - - 王 wáng 鸣 míng 雷 léi
荒 huāng 院 yuàn 无 wú 鸡 jī 鹊 què 报 bào 明 míng , , 晨 chén 钟 zhōng 初 chū 歇 xiē 饭 fàn 钟 zhōng 鸣 míng 。 。
青 qīng 山 shān 窥 kuī 我 wǒ 客 kè 中 zhōng 梦 mèng , , 白 bái 鹤 hè 轻 qīng 人 rén 世 shì 外 wài 情 qíng 。 。
海 hǎi 日 rì 有 yǒu 烟 yān 当 dāng 磬 qìng 出 chū , , 江 jiāng 蓠 lí 无 wú 种 zhǒng 傍 bàng 云 yún 生 shēng 。 。
十 shí 年 nián 曾 céng 此 cǐ 题 tí 诗 shī 去 qù , , 知 zhī 免 miǎn 沙 shā 僧 sēng 嗤 chī 姓 xìng 名 míng 。 。
开化寺。明代。王鸣雷。荒院无鸡鹊报明,晨钟初歇饭钟鸣。 青山窥我客中梦,白鹤轻人世外情。 海日有烟当磬出,江蓠无种傍云生。 十年曾此题诗去,知免沙僧嗤姓名。