怨 yuàn 王 wáng 孙 sūn 梅 méi ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 王 wáng 翃 hóng
水 shuǐ 远 yuǎn 云 yún 晓 xiǎo 。 。
烟 yān 飘 piāo 雪 xuě 袅 niǎo 。 。
素 sù 守 shǒu 枝 zhī 寒 hán , , 香 xiāng 容 róng 萼 è 小 xiǎo 。 。
飞 fēi 去 qù 鹊 què 羽 yǔ 惊 jīng 人 rén 。 。
带 dài 微 wēi 春 chūn 。 。
疏 shū 水 shuǐ 剪 jiǎn 破 pò 檀 tán 痕 hén 重 zhòng 。 。
风 fēng 心 xīn 冻 dòng 。 。
影 yǐng 下 xià 成 chéng 虚 xū 梦 mèng 。 。
玉 yù 窗 chuāng 肠 cháng 断 duàn , , 今 jīn 夜 yè 月 yuè 过 guò 黄 huáng 昏 hūn 。 。
浸 jìn 幽 yōu 魂 hún 。 。
怨王孙 梅(壬午)。明代。王翃。水远云晓。 烟飘雪袅。 素守枝寒,香容萼小。 飞去鹊羽惊人。 带微春。 疏水剪破檀痕重。 风心冻。 影下成虚梦。 玉窗肠断,今夜月过黄昏。 浸幽魂。