和 hé 詹 zhān 时 shí 雨 yǔ 哭 kū 永 yǒng 宁 níng 许 xǔ 将 jiāng 军 jūn - - 王 wáng 恭 gōng
剑 jiàn 锋 fēng 销 xiāo 尽 jǐn 马 mǎ 啼 tí 穿 chuān , , 夷 yí 虏 lǔ 凭 píng 陵 líng 尚 shàng 寇 kòu 边 biān 。 。
谁 shuí 念 niàn 将 jiāng 军 jūn 能 néng 死 sǐ 国 guó , , 远 yuǎn 持 chí 兵 bīng 印 yìn 独 dú 归 guī 泉 quán 。 。
荒 huāng 城 chéng 听 tīng 雨 yǔ 伤 shāng 秋 qiū 早 zǎo , , 沧 cāng 海 hǎi 招 zhāo 魂 hún 怆 chuàng 暮 mù 烟 yān 。 。
忠 zhōng 愤 fèn 向 xiàng 来 lái 同 tóng 感 gǎn 激 jī , , 温 wēn 陵 líng 南 nán 望 wàng 泪 lèi 潸 shān 然 rán 。 。
和詹时雨哭永宁许将军。明代。王恭。剑锋销尽马啼穿,夷虏凭陵尚寇边。 谁念将军能死国,远持兵印独归泉。 荒城听雨伤秋早,沧海招魂怆暮烟。 忠愤向来同感激,温陵南望泪潸然。