晓 xiǎo 过 guò 双 shuāng 溪 xī 道 dào 中 zhōng - - 王 wáng 绂 fú
残 cán 月 yuè 欲 yù 低 dī 溪 xī 水 shuǐ 明 míng , , 林 lín 香 xiāng 拂 fú 拂 fú 晓 xiǎo 风 fēng 清 qīng 。 。
鸟 niǎo 从 cóng 万 wàn 木 mù 阴 yīn 中 zhōng 响 xiǎng , , 人 rén 在 zài 乱 luàn 山 shān 深 shēn 处 chù 行 xíng 。 。
境 jìng 异 yì 自 zì 令 lìng 心 xīn 独 dú 赏 shǎng , , 趣 qù 幽 yōu 翻 fān 觉 jué 句 jù 难 nán 成 chéng 。 。
不 bù 知 zhī 蜀 shǔ 道 dào 几 jǐ 千 qiān 里 lǐ , , 一 yí 路 lù 吟 yín 哦 é 到 dào 锦 jǐn 城 chéng 。 。
晓过双溪道中。明代。王绂。残月欲低溪水明,林香拂拂晓风清。 鸟从万木阴中响,人在乱山深处行。 境异自令心独赏,趣幽翻觉句难成。 不知蜀道几千里,一路吟哦到锦城。