送 sòng 韬 tāo 仲 zhòng 叔 shū 之 zhī 东 dōng 昌 chāng - - 王 wáng 彦 yàn 泓 hóng
掷 zhì 下 xià 离 lí 襟 jīn 尽 jǐn 此 cǐ 觞 shāng , , 客 kè 游 yóu 怀 huái 抱 bào 莫 mò 凄 qī 凉 liáng 。 。
里 lǐ 中 zhōng 儿 ér 每 měi 疵 cī 文 wén 雅 yǎ , , 天 tiān 下 xià 人 rén 能 néng 谅 liàng 酒 jiǔ 狂 kuáng 。 。
倦 juàn 眼 yǎn 放 fàng 开 kāi 看 kàn 海 hǎi 岱 dài , , 羸 léi 形 xíng 独 dú 往 wǎng 度 dù 冰 bīng 霜 shuāng 。 。
归 guī 来 lái 诗 shī 格 gé 应 yīng 奇 qí 进 jìn , , 提 tí 笔 bǐ 曾 céng 过 guò 古 gǔ 战 zhàn 场 chǎng 。 。
送韬仲叔之东昌。明代。王彦泓。掷下离襟尽此觞,客游怀抱莫凄凉。 里中儿每疵文雅,天下人能谅酒狂。 倦眼放开看海岱,羸形独往度冰霜。 归来诗格应奇进,提笔曾过古战场。