过 guò 剑 jiàn 津 jīn 用 yòng 壁 bì 间 jiān 韵 yùn - - 梁 liáng 崇 chóng 廷 tíng
岭 lǐng 岫 xiù 岧 tiáo 峣 yáo 万 wàn 壑 hè 低 dī , , 越 yuè 山 shān 闽 mǐn 海 hǎi 暮 mù 烟 yān 迷 mí 。 。
孤 gū 村 cūn 日 rì 落 luò 行 xíng 人 rén 少 shǎo , , 古 gǔ 树 shù 风 fēng 沉 chén 野 yě 鹤 hè 栖 qī 。 。
龙 lóng 剑 jiàn 夜 yè 寒 hán 延 yán 浦 pǔ 月 yuè , , 征 zhēng 鞭 biān 晓 xiǎo 拂 fú 陇 lǒng 头 tóu 坭 ní 。 。
三 sān 秋 qiū 作 zuò 客 kè 频 pín 过 guò 此 cǐ , , 人 rén 自 zì 劳 láo 攘 rǎng 草 cǎo 自 zì 萋 qī 。 。
过剑津用壁间韵。明代。梁崇廷。岭岫岧峣万壑低,越山闽海暮烟迷。 孤村日落行人少,古树风沉野鹤栖。 龙剑夜寒延浦月,征鞭晓拂陇头坭。 三秋作客频过此,人自劳攘草自萋。