寄 jì 琼 qióng 阳 yáng 学 xué 博 bó 苕 sháo 陵 líng 从 cóng 父 fù - - 何 hé 其 qí 厚 hòu
年 nián 来 lái 归 guī 计 jì 已 yǐ 成 chéng 空 kōng , , 云 yún 树 shù 千 qiān 山 shān 路 lù 转 zhuǎn 穷 qióng 。 。
自 zì 拟 nǐ 朋 péng 簪 zān 联 lián 柱 zhù 下 xià , , 谁 shuí 怜 lián 敌 dí 国 guó 寓 yù 舟 zhōu 中 zhōng 。 。
登 dēng 楼 lóu 漫 màn 起 qǐ 王 wáng 生 shēng 兴 xìng , , 挂 guà 剑 jiàn 难 nán 追 zhuī 季 jì 子 zǐ 风 fēng 。 。
堪 kān 笑 xiào 为 wèi 郎 láng 留 liú 滞 zhì 客 kè , , 无 wú 缘 yuán 飞 fēi 奋 fèn 出 chū 江 jiāng 东 dōng 。 。
寄琼阳学博苕陵从父。明代。何其厚。年来归计已成空,云树千山路转穷。 自拟朋簪联柱下,谁怜敌国寓舟中。 登楼漫起王生兴,挂剑难追季子风。 堪笑为郎留滞客,无缘飞奋出江东。