悼 dào 融 róng 上 shàng 人 rén - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
显 xiǎn 明 míng 古 gǔ 刹 chà 化 huà 烟 yān 霞 xiá , , 甘 gān 露 lù 泉 quán 头 tóu 即 jí 是 shì 家 jiā 。 。
薝 zhān 卜 bo 结 jié 成 chéng 霜 shuāng 后 hòu 寔 shí , , 枇 pí 杷 pá 开 kāi 到 dào 雪 xuě 中 zhōng 花 huā 。 。
也 yě 知 zhī 寂 jì 灭 miè 方 fāng 为 wéi 乐 lè , , 始 shǐ 信 xìn 浮 fú 生 shēng 自 zì 有 yǒu 涯 yá 。 。
写 xiě 得 dé 旧 jiù 时 shí 行 háng 道 dào 影 yǐng , , 不 bù 教 jiào 尘 chén 土 tǔ 污 wū 袈 jiā 裟 shā 。 。
悼融上人。元代。凌云翰。显明古刹化烟霞,甘露泉头即是家。 薝卜结成霜后寔,枇杷开到雪中花。 也知寂灭方为乐,始信浮生自有涯。 写得旧时行道影,不教尘土污袈裟。