孙 sūn 仲 zhòng 文 wén 奉 fèng 亲 qīn 图 tú - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
敬 jìng 亭 tíng 山 shān 远 yuǎn 白 bái 云 yún 层 céng , , 如 rú 此 cǐ 高 gāo 堂 táng 岂 qǐ 易 yì 升 shēng 。 。
举 jǔ 足 zú 不 bù 能 néng 忘 wàng 父 fù 母 mǔ , , 介 jiè 眉 méi 犹 yóu 可 kě 及 jí 宾 bīn 朋 péng 。 。
夏 xià 萱 xuān 傍 bàng 砌 qì 欣 xīn 同 tóng 赏 shǎng , , 春 chūn 酒 jiǔ 盈 yíng 觞 shāng 忆 yì 自 zì 称 chēng 。 。
锡 xī 类 lèi 极 jí 知 zhī 谁 shuí 考 kǎo 叔 shū , , 夜 yè 窗 chuāng 看 kàn 画 huà 重 zhòng 挑 tiǎo 灯 dēng 。 。
孙仲文奉亲图。元代。凌云翰。敬亭山远白云层,如此高堂岂易升。 举足不能忘父母,介眉犹可及宾朋。 夏萱傍砌欣同赏,春酒盈觞忆自称。 锡类极知谁考叔,夜窗看画重挑灯。